Vịt quay Bắc Kinh giòn, canh chua cay … Ẩm thực Trung Quốc hấp dẫn khẩu vị trên toàn thế giới, nhưng trong số những món ăn nổi tiếng đó có một món vẫn được yêu thích không gì sánh được:
Sủi cảo 饺子 (jiǎozi) rất phổ biến ở Trung Quốc. Được phục vụ ở khắp mọi nơi, từ các cửa hàng lớn và các quầy bán đồ take away của Trung Quốc. Nhưng nó đã đến từ đâu? Tại sao chúng lại phổ biến như vậy? Và nó có liên quan gì đến Lễ hội mùa xuân lớn nhất của người Trung Quốc (đang diễn ra bây giờ)? Cùng chúng mình tìm hiểu câu chuyện văn hóa lich sử Trung Quốc đằng sau chiếc sủi cảo Trung Quốc nhé!
Lịch sử của chiếc bánh sủi cảo Trung Quốc
Trong quá trình phát triển lâu dài của nó, có rất nhiều tên gọi như ”“扁食” “饺饵” “粉角”,…. Nó được gọi là “月牙馄饨” trong thời Tam Quốc, “馄饨” trong Nam và Bắc triều, 偃月形馄饨” trong nhà Đường, “角子 trong nhà Tống, “扁食” trong nhà Nguyên và nhà Minh; và “饺子” trong triều đại nhà Thanh.
Sủi cảo có nguồn gốc từ thời Đông Hán và lần đầu tiên được tạo ra bởi 张仲景, một người dân Đặng Châu, Hà Nam. Sủi cảo được dùng làm thuốc thời bấy giờ, Trương Trọng Cảnh đã bọc một số dược liệu chống lạnh vào bột để chữa bệnh (thịt cừu, tiêu, v.v.) để chống rét trong mùa đông lạnh giá.
Thời kỳ Tam Quốc vào cuối nhà Hán
Vào thời Tam Quốc cuối nhà Hán, sủi cảo đã trở thành một loại thực phẩm, được gọi là “月牙馄饨”. Loại bánh này được đề cập trong cuốn “广雅”, một loại thức ăn hình lưỡi liềm.
Các triều đại Bắc và Nam
Ở thời kỳ này, bánh không ăn riêng mà trộn chung với nước lèo, nên người thời đó gọi là sủi cảo là hoành thánh. Cách ăn này vẫn còn phổ biến ở một số vùng của Trung Quốc, ví dụ như để ăn sủi cảo ở Thiểm Tây, bạn cần cho một ít rau mùi, hành lá, da tôm khô, tỏi tây và các nguyên liệu nhỏ khác vào súp.
Nhà Đường
Vào khoảng thời nhà Đường, sủi cảo đã có hình dáng gần giống ngày nay, ăn riêng lẻ trên đĩa.
Nhà Tống
Thời nhà Tống gọi sủi cảo là “角儿”, là từ nguyên của thuật ngữ “饺子” ở các đời sau.
Sủi cảo được du nhập vào Mông Cổ vào thời nhà Tống.
Nhà Minh
Theo y văn, tục ăn bánh bao trong lễ hội mùa xuân xuất hiện muộn nhất vào thời nhà Minh.
Theo 酌中志 triều đình nhà Minh , vào ngày mồng một và mồng năm tháng Giêng âm lịch sẽ uống rượu, ăn dim sum (tức sủi cảo). Hoặc bí mật gói một hoặc hai đồng bạc bên trong, người nhận được sẽ là người may mắn.
Nhà Thanh
Vào thời nhà Thanh, sủi cảo thường được gói trước đêm 30 tết và ăn vào lúc nửa đêm, tức là bắt đầu ngày mồng 1 tháng Giêng âm lịch, ăn sủi cảo có nghĩa là “更岁交子 gengsuijiaozi”. ” 子 Zi” có nghĩa là ” 子时 Zi Shi”, đồng âm với “饺”, có nghĩa là “lễ hội đoàn tụ” và “may mắn”.
HỌC TIẾNG TRUNG QUỐC Ở ĐÂU TỐT NHẤT? HỌC 3.5 THÁNG TẠI THANHMAIHSK ĐẠT HSK3
Ăn sủi cảo vào ngày Tết Nguyên Đán Trung Quốc
Sủi cảo là một loại thức ăn dân gian có từ lâu đời, ăn sủi cảo cũng là một phong tục dân gian độc đáo của người Trung Quốc trong lễ hội mùa xuân. Vì ý nghĩa “trả trẻ thơ” nên được dân gian rất ưa chuộng. Trong lễ hội mùa xuân, sủi cảo trở thành món ngon không thể thiếu.
Như có câu: 大寒小寒,吃饺子过年 – Trời lạnh, ăn sủi cảo mừng năm mới.” Năm mới là lễ hội long trọng nhất của người Trung Quốc. Để có một cái Tết an lành, những người nông dân xưa bắt đầu bận rộn đón Tết ngay từ sớm. Từ ngày hai mươi ba tháng mười hai âm lịch, đèn lồng, câu đối, nhà cửa được quét dọn sạch sẽ để chuẩn bị đón bà con phương xa về sum vầy năm đoàn tụ. Ở miền bắc Trung Quốc, vào tối giao thừa, hoạt động quan trọng nhất là làm sủi cảo cho cả gia đình.
Sủi cảo được coi là biểu tượng cho những thỏi vàng, cho sự thịnh vượng trong năm tới ở nhưng phần lớn là để gắn kết các thành viên trong gia đình với nhau.
Tại Trung tâm tiếng Trung THANHMAIHSK, dưới sự đồng tổ chức cùng CLB Ngôn ngữ và Văn hóa Trung Quốc (Học viện Báo chí và Tuyên truyền) các bạn học viên đã có một buổi trải nghiệm tết Trung Quốc với nhiều hoạt động như: nhận hồng bao, gói sủi cảo, tết dây, cắt giấy nghệ thuật, viết thư pháp – câu đối Tết…
Những hoạt động này giúp các bạn có thêm những trải nghiệm thú vị sau các buổi học, gắn kết lớp học cũng như tăng tình yêu với tiếng Trung.