Đã quá lâu rồi cái thời gửi thư tình cho nhau. Ắt hẳn ai còn giữ những bức thư tình sẽ vô cùng hạnh phúc với thời gian đẹp của tuổi thanh xuân. Vào một ngày tâm trạng vương chút buồn, cùng đọc và cảm nhận vẻ đẹp của những bức thư tình bằng tiếng Trung với chúng mình nhé!
Những bức thư tình bằng tiếng Trung hay
Bức thư số 1:
时间也是一种魔术,转眼间,我们早已经回不到过去的时光,我们能做的只是做好自己、珍惜眼前的人和事,也许有人会说,“在自己的青春岁月里,有一个人出现过,即使只是简单地给自己上了一课,你留在我的记忆里,我留在你的回忆里,这些就已经足够了。”
对啊,还有什么遗憾的呢?
至少,在我们年轻的时候,我知道我喜欢了你,你也喜欢了我,彼此心中在某个时刻,留过一个小小的位置,就算蓦然回首,时光匆匆、早已经物是人非,欲语泪先流,那些美好的时光记忆里,谢谢你的出现,也感激有你的温暖,也许那时的我们都不懂该怎么诠释自己的喜欢,也不知道未来的世界里,是否有你,是否有我?
那份泛黄的旧日情书,早已经随着你的离去而离去,随风而逝的年华,就这样各自安好,不去打扰对方,对你、对我都是最好的结果。
人这一辈子会遇到很多很多的人,但是很多人都只是匆匆而过,或者只是有过一面之缘而已,而那些能够让我们有着交集的人,都是上天曾赐给人们的缘分,往往很多人要么有缘无分、要么有分无缘,而往往能够走到最后的,那是前世修来的因和果,有人曾说,你种了什么样的因就会得来什么样的果?
不管怎么样,存留于这个世间,那么就要做最好的人、做最好的自己。
那些自己喜欢过的人,那些自己哭过的泪水,流下的汗水,为你所做的事,就让风都带走吧!我也不为你停留,我也不为你再次低吟浅唱,少年时的少年心事,青春时的青春记忆,每一个成长的阶段,我们都会有着自己的想法和自己想要做的事,真正美好的情书,是你带给我的喜悦和我对你勇气的赞赏,我们会在之后的岁月,牵着另一个人的手而再次前行!
Bức thư tình bằng tiếng Trung số 2:
嗨,你好啊,我心爱的男孩。
当你看见这封信时就意味着我爱的人要开始读我的情书了。
说实话,我很忐忑,这不是我第一次写情书,但这是我第一次给我真正爱上的人写情书。
爱这个字分量很重,所以我一直觉得在二十岁的年纪里,喜欢才是最适合两个人的词,直到遇到了你,我开始使用“爱”这个字眼。
我爱你,所以接下来我要跟你吐露的是一颗完整的真心。
我的爱情确实是从我认识你的那一天才开始的。
其实我很不情愿说第一次见到你就喜欢了这样的俗话,尽管这是事实。
说起来,这都怪那忙碌又粗心的弓箭手只射中了一支箭,差点害我得了单相思的病,所以我只好红着脸去拽你的半个衣角——
我喜欢你。我也是。
踽踽独行在荒原上的我终于看到了满地的月光,你是心上人,是我恰巧接住的月亮。
秋天的落叶在地上翻滚了几圈,两只手在空中晃着晃着就牵在了一起。
地球的流浪者和月球的常驻居民相爱了,大家都说我们好般配。
般配的不止是我们的外表,更是我们相似又有趣的灵魂。
在二十岁的年纪里,你成为了我唯一深爱的男孩。
我该怎样表述我的爱意,用那些老掉牙的情话还是热烈的吻。
艺术家和诗人能将蓬勃的情感抽象化,最后艳绝千古,为人歌颂。
我只是一个俗人,读过的书也没有在这一刻让我文采飞扬,反而是你的样子充斥在我脑中,让我无法扼制自己的情感,几乎不能再提笔。
亲爱的,出于浪漫,我应该说我会永远爱你,但基于现实,我只能说在这一刻,没有人能比我更爱你。
我不是一个成熟的人,不会用合适的方法表达对你的爱,更不知道应该怎样爱你。
如果我们没有八百公里的距离,我想我会在薄雾的清晨为你做好鸡蛋汤叫你起床,我会在慵懒的午后缩进你的怀里看一部悬疑片,我会在霭霭的暮色里牵起你的手去散步。
如果我们二十五岁还在一起,我会把你带回家见我的妈妈;如果我们二十八岁还在一起,我会穿上婚纱成为你最漂亮的新娘;如果我们三十岁还在一起,我会为你生一个可爱的小孩,直到白发苍苍,我还会握着你的手跟你说我爱你。
我这个人向来吝啬,平日里甚至不肯给旁人一些温言软语,却只对你大方起来,为你交付一整个我。
如果你也足够爱我,你应该明白,我这笨拙地一尘不染的真心只会在一张张日历中慢慢暴露出来。
关于爱情,世人给它下了数不清的定义,或许,我可以把爱情定义成我们。
它是你蹲下身为我系好的鞋带,是你小心翼翼替我剪好的指甲,是你为我笨拙吹干的头发,是你给我剥好的栗子,是你帮我拧开盖的饮料,是你等在车站时拎着的奶茶。
它是我们的情侣装,是我们的情侣杯,是相拥过的街头,是漫步过的小巷,是相视时彼此眼中的光,是吻后红着的两颊。 它是我们数不清的争吵和争吵过后依偎在彼此身边时耳边喃喃的私语。
我试图用尽毕生所学来形容我们的爱情,却写不出一段合适的话,冒昧借用沈从文先生的话,“我们相爱一生,一生太短。”
我知道,横在爱情里的乱七八糟的事儿真的太多了,争吵、距离、疾病,似乎随便一样便能压死一段感情。
所以,今夜我向神明虔诚许愿,愿我们的爱情永不腐朽。
亲爱的,没想到我删来减去写下的不过是一些词句不通、叙述不清的话,倒是让你笑话了。
我本来就是一个极其普通的姑娘,也无甚才气,只因为爱你才平添了一些特别。
我是多么爱你呀,这样想的时候,自己都吓了一大跳。
我可能到现在都无法说出爱你的原因,但你真的就是我不爱别人的理由。
我不是故意要套用烂俗的句子,只是人和人在爱情里真的会有共通,无关国界与地域、时间与信仰。
当然了,亲爱的,我也希望你能爱我,如我爱你一般。
希望你知道,现在世上最浪漫的事儿就是我们相爱。
Hi, chào anh, chàng trai em yêu.
Khi anh thấy bức thư này có nghĩa là người em yêu sắp bắt đầu đọc thư tình của em rồi.
Nói thật, em rất bất an, đây không phải lần đầu tiên em viết thư tình, nhưng đây là lần đầu em viết cho người em thật sự yêu thương.
Chữ “yêu” nặng lắm, vì thế em luôn cảm thấy ở tuổi 20, “thích” mới là từ thích hợp nhất cho hai người, cho đến khi gặp anh, em bắt đầu dùng chữ “yêu”.
Tình yêu của em quả thực là mới bắt đầu từ cái ngày mà em quen anh.
Thực ra em rất không muốn nói ra mấy câu như “lần đầu tiên gặp anh em đã thích anh rồi”, mặc dù đó là sự thật.
Nói ra, đều tại người bắn cung bận rộn lại bất cẩn, chỉ bắn trúng có một múi tên, suýt thì hại em mắc phải bệnh tương tư, thế nên em chỉ đành đỏ mặt đi kéo nửa góc áo của anh.
Em thích anh.
Em một mình cô độc đi trên cánh đồng hoang, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh trăng rọi chiếu xuống đất. Anh là người trong tim em, là mặt trăng mà em vừa kịp đón lấy.
Mùa thu, lá rụng chao đảo vài vòng trên đất, hai bàn tay lắc lư trong không trung rồi nắm chặt vào nhau.
Kẻ lang bạt nơi Trái Đất và cư dân thường trú trên Mặt Trăng đã yêu nhau, mọi người đều bảo chúng ta thật xứng đôi.
Xứng đôi không chỉ vì vẻ ngoài, mà hơn thế nữa, là linh hồn tương giao và thú vị của chúng ta.
Ở tuổi 20, anh trở thành chàng trai duy nhất em yêu sâu đậm.
Em nên bày tỏ tình yêu của em như thế nào đây, dùng những lời yêu cũ rích lỗi thời, hay là cái hôn nồng nhiệt?
Nhà nghệ thuật và nhà thơ có thể trừu tượng hóa tình cảm tràn trề, cuối cùng đẹp đến ngàn năm, được người đời ca tụng.
Em chỉ là người bình thường, những cuốn sách em từng đọc giờ đây cũng không thể giúp em trổ tài văn chương, trái lại, bóng hình anh đã tràn ngập trong đầu em, khiến em không thể kiểm soát được tình cảm của mình, gần như không thể nhấc bút lên được nữa.
Anh yêu à, xuất phát từ lãng mạn, em nên nói rằng “em sẽ yêu anh mãi mãi”, nhưng trên cơ sở hiện thực, em chỉ có thể nói “trong giây phút này, không ai có thể yêu anh hơn em.”
Em không phải người trưởng thành, không biết dùng cách thích hợp để bày tỏ tình yêu của em với anh, càng không biết nên yêu anh thế nào.
Nếu chúng ta không cách nhau 800km, em nghĩ, buổi sớm mỏng sương, em sẽ làm canh trứng gà cho anh, gọi anh thức dậy; buổi trưa lười nhác, em sẽ cuộn tròn trong lòng anh, xem một bộ phim kinh dị; buổi chiều âm u mây mù, em sẽ nắm tay anh đi dạo.
Nếu 25 tuổi chúng ta vẫn ở bên nhau, em sẽ đưa anh về nhà gặp mẹ em; nếu 28 tuổi chúng ta vẫn ở bên nhau, em sẽ mặc áo cưới, trở thành cô dâu đẹp nhất của anh; nếu 30 tuổi chúng ta vẫn ở bên nhau, em sẽ sinh cho anh một đứa con đáng yêu; cho đến khi tóc bạc phơ, em vẫn sẽ nắm tay anh, nói với anh rằng “em yêu anh”.
Con người em trước nay đều rất keo kiệt, ngày thường thậm chí còn không nói những lời dịu dàng ấm áp với người bên cạnh, nhưng lại chỉ hào phóng với anh, giao phó bản thân cho anh.
Nếu anh cũng yêu em đủ nhiều, có lẽ anh hiểu rằng, tấm chân tình thanh khiết, ngốc nghếch này của em chỉ dần dần phơi bày ra trong từng tờ lịch.
Người đời đưa ra rất nhiều định nghĩa về tình yêu, có lẽ, em có thể định nghĩa, tình yêu là chúng ta.
Nó là dây giày anh ngồi xuống buộc cho em, là móng tay anh cẩn thận cắt cho em, là mái tóc anh sấy khô cho em, là hạt dẻ anh bóc cho em, là chai nước anh mở nắp cho em, là cốc trà sữa anh cầm khi đứng đợi ở bến xe.
Nó là quần áo đôi của chúng ta, là cốc đôi của chúng ta, là con phố cả hai từng đi qua, là ngõ nhỏ từng dạo qua, là ánh sáng khi nhìn vào mắt nhau, là hai má ửng đỏ sau cái hôn cháy bỏng.
Nó là vô số lần cãi vã và những lời thì thầm rì rầm bên tai khi dựa vào nhau sau những trận cãi vã qua đi.
Em muốn dùng những gì học được cả đời để hình dung tình yêu của chúng ta, nhưng lại không viết nổi một đoạn thích hợp, mạo muội dùng lời của ngài Thẩm Tòng Văn, “chúng ta yêu nhau cả một đời, một đời quá ngắn”.
Em biết, quả thực có quá nhiều chuyện ngổn ngang trong tình yêu, cãi vã, khoảng cách, bệnh tật, dường như có thể đè chế.t tình cảm bất cứ lúc nào.
Vì thế, đêm nay, em hướng về thần linh thành kính cầu nguyện, mong tình yêu của chúng ta mãi mãi không phai.
Anh yêu à, không ngờ em xóa đi xóa lại, viết ra lại chỉ là những lời nói lủng củng, không rõ ràng, khiến anh cười chê rồi.
Vốn dĩ em chính là một cô gái cực kỳ bình thường, cũng chẳng có tài hoa gì, chỉ vì yêu anh mới có thêm một chút đặc biệt.
Em yêu anh nhiều cỡ nào, có lúc nghĩ như vậy, bản thân cũng giật mình.
Đến giờ có lẽ em vẫn không thể nói ra nguyên nhân mà em yêu anh, nhưng anh chính là lý do mà em không yêu người khác.
Đương nhiên, anh yêu à, em cũng hy vọng anh có thể yêu em, như em đã yêu anh.
Hy vọng anh biết rằng, chuyện lãng mạn nhất trên thế gian chính là chúng ta yêu nhau.
Bức thư tình số 3:
嘿,男孩,你好哇。
想了很久该用什么句子作为这封信的开头,最后觉得这句话最可爱。
原谅我选择用最老套的情书来跟你告白。
雨果说“真爱的第一征兆在男孩身上是胆怯,在女孩的身上是大胆。”
所以,我的男孩,纵然胆怯自卑如我,也居然有了勇气提笔为你写下一封情书。
沈从文写他爱上了一个正当最好年纪的人,余光中写他的余光中都是那人,川端康成在凌晨四点起来写他的海棠花未眠。
他们真的都好浪漫,我憋了三天的心事,最后落笔只会写我喜欢你。
男孩,可能你会问我为什么喜欢你。
回答为什么喜欢你很简单,因为你给我的感觉很特别,原谅我是一个靠感觉活着的人。
我见过很多好看的男生,他们像清风似明月,赏心也悦目,但大都没有带给我如此强烈的感觉,一瞬间的心跳如雷。
其实你什么都没有做,只是穿着白T坐在那里,笑着与旁人说着话,我心里的小鹿便撞了墙。
“既见君子,云胡不喜。”
永恒的宇宙里,总有一些美好的灵犀。比如山风勾起了云雨,月色牵引着潮汐,蓝鲸在相同频率下产生出共鸣,再比如我遇见你。
男孩,我实在不想把你当成生命里的偶然,“于千万人中遇见你想遇见的”,你是我的必然,是我命中唯一注定。
一个人得有多幸运才能在世间突然遇见相同磁场的人,所以,我非对你告白不可,否则多对不起一见钟。 男孩,我好苦恼,我应该怎样跟你介绍我自己呢。
我想说我是一首晦涩的诗,一令含蓄的词,可我的喜欢明明已经直白地暴露在太阳下,教人一眼就瞧了出来。
我想说我善良、温柔、纯良,又觉得太过官方俗气,我想说我敏感、自卑、患得患失,可这样又怕吓跑你。
要不然你亲自过来看看我,摸摸我的叶子,动动我的枝干,看看为人知不为人知的我。
那些深藏于泥土的腐朽难堪的根茎你不必瞧,因为你会不喜欢。如果你不介意的话,那可真的太好了,因为你会发现其实它们也在黑暗处张牙舞爪的叫嚣着喜欢,我一定不会让它们伤害到你。
不瞒你说,曾经也有人试图摘下我让我跟他回家,我因此折断了我的枝,拔了一地可憎的根,结果往往事与愿违。
遇见你后我开始庆幸那人松开了握着我的手。
没有什么是比一株花更顽强,晦暗留给过往,我如今又亭亭,等到你,奇迹般地花开满枝。
男孩,我真的好喜欢你。
可我实在又不知道你的为人,所以我如此迫切地想要知道你,了解你的从前,熟悉你的习惯。
你是否也曾光着屁股去河边玩耍?是否也曾跟爷爷老师两边撒谎逃学?是否也曾辗转反侧为情所困?
你喜欢在球场挥汗如流还是安静地读一本书籍?
你喜欢安静地宅在家里还是背着包四处游荡?
你喜欢科幻片还是动作片?
你是啤酒味的还是橘子汽水味的?
我不知道我能不能将心中的好奇疑惑一一
解开,毕竟把自己摊开给别人看是一件很困难的事儿。
假如时光倒流二十年,我在那时就抓紧你的衣角该有多好。
如今我只能时刻期盼你能拿出那些珍藏的自己交付于我,我定不负卿。
“盛夏白瓷梅子汤,碎冰碰壁当啷响。”
好想穿上裙子去见你,亚热带的气候里,或许你能看到我微红的双颊。
男孩,其实我更是想留你做袖口的一缕风,想把你悬在心上做月亮,还想和你有个很远的未来。
男孩,如果未来太远的话,我想现在和你有个湿漉漉的吻。
所以,你要不要和我在一起?
Hey, chàng trai của em, chào anh.
Em đã suy nghĩ rất lâu, mình nên dùng câu văn nào để mở đầu bức thư này đây, cuối cùng cảm thấy câu này đáng yêu nhất.
Tha thứ cho em nhé, vì đã chọn cách viết thư tình cũ rích nhất để tỏ tình với anh.
Vũ Quả nói: “Dấu hiệu đầu tiên của tình yêu đích thực, ở người con trai là nhút nhất, ở người con gái là mạnh dạn.”
Vì thế, chàng trai của em, dù cho nhút nhát, tự ti như em, cũng có thể có dũng khí cầm bút viết một bức thư tình cho anh.
Thẩm Tòng Văn viết, ông ấy yêu một người ở độ tuổi hợp lý nhất; Dư Quang Trung viết, trong mắt ông đều là người đó; Kawabata Yasunari 4 giờ sáng dậy viết “Hoa Hải Đường Chưa Ngủ”.
Họ lãng mạn thật đấy. Em k.ìm nén tâm tư suốt ba ngày, cuối cùng hạ bút rồi lại chỉ biết viết “em thích anh”.
Chàng trai, có thể anh sẽ hỏi tại sao em thích anh.
Trả lời tại sao thích anh thì đơn giản thôi, vì cảm giác anh mang lại cho em rất đặc biệt, tha thứ cho em – một người sống dựa vào cảm giác.
Em từng gặp rất nhiều chàng trai, họ như làn gió mát, như vầng trăng sáng, cảnh đẹp mà lòng cũng vui, nhưng đều không mang lại cho em cảm giác mãnh liệt như thế.
Thực ra, em chẳng làm gì cả, chỉ mặc chiếc áo phông trắng và ngồi đó, vừa cười vừa nói chuyện với người bên cạnh, chú hươu nhỏ trong lòng em liền đâm sầm vào tường.
“Gặp được quân tử, cớ gì không vui?”
Trong vũ trụ vĩnh hằng, luôn có những cộng hưởng tốt đẹp. Ví dụ như gió núi kéo theo mây và mưa, ánh trăng dẫn đến thủy triều, cá voi xanh có sự cộng hưởng khi ở cùng tần số, lại ví dụ như em gặp được anh.
Chàng trai, em thật sự không muốn coi anh là sự tình cờ trong cuộc đời, “gặp được người mà em muốn gặp trong hàng triệu người”, anh là điều tất yếu của em, là định mệnh trong cuộc đời em.
Một người phải may mắn thế nào mới có thể bất ngờ gặp được người có cùng từ trường, vì thế, em không tỏ tình với anh thì không được rồi, nếu không thì có lỗi với “yêu anh từ cái nhìn đầu tiên” quá.
Chàng trai, em khổ não quá, em nên giới thiệu bản thân với anh thế nào đây.
Em muốn nói, em là một bài thơ khó hiểu, một loạt từ hàm súc, nhưng người em thích rõ ràng đã hiện rõ dưới ánh mặt trời, nhìn cái là nhận ra ngay.
Em muốn nói, em thích sự lương thiện, dịu dàng, thuần lương, lại cảm thấy quá thô tục.
Em muốn nói, em nhạy cảm, tự ti, suy tính thiệt hơn, nhưng như thế lại sợ dọa anh chạy mất.
Hay là anh hãy đến gặp em, sờ vào chiếc lá của em, lung lay cành cây của em, xem xem anh biết gì về em và không biết gì về em.
Những thân rễ mục nát ẩn dưới đất bùn anh chẳng cần phải nhìn đâu, vì anh sẽ không thích. Nếu anh không ngại thì tốt quá, vì anh sẽ phát hiện thực ra chúng cũng đang ở nơi tối tăm giương nanh múa vuốt, kêu thích ầm ĩ, em nhất định sẽ không để chúng làm hại đến anh.
Chẳng giấu gì anh, từng có người muốn hái em xuống theo anh ta về nhà, vì thế em đã chặt gãy cành cây của em, nhổ những cái rễ đáng ghét, kết quả thường là tính một đằng, ra một nẻo.
Sau khi gặp anh, em bắt đầu mừng khi người đó buông lỏng bàn tay đang nắm lấy em ra.
Không có gì kiên cường hơn một cây hoa, u ám để lại trong quá khứ, hôm nay em lại đứng thẳng, nở đầy hoa như một kỳ tích.
Chàng trai, em thật sự thích anh lắm.
Nhưng em không biết tính cách của anh ra sao, vì thế em khao khát muốn quen anh, tìm hiểu quá khứ của anh, hiểu rõ thói quen của anh.
Có phải anh cũng từng cởi truồng chơi đùa bên bờ sông? Có phải anh cũng từng nói dối ông nội và giáo viên rồi trốn học? Có phải anh cũng từng trằn trọc vì tình?
Anh thích ướt đẫm mồ hôi ở sân bóng, hay là yên lặng đọc một cuốn sách? Anh thích lặng yên ở nhà, hay là xách balo lên và rong ruổi? Anh thích phim khoa học viễn tưởng, hay là phim hành động?
Anh thích bia, hay là nước cam có gas?
Em không biết em có thể tháo gỡ những nghi hoặc trong lòng hay không, dù sao thì ph.ơi bày bản thân ra cho người khác nhìn là một chuyện rất khó khăn.
Nếu như thời gian quay ngược lại 20 năm, khi đó e nắm chặt lấy góc áo anh thì tốt biết mấy.
Giờ đây, em chỉ có thể mỗi phút mỗi giây ngóng trông anh có thể giao phó bản thân đã cất kỹ bấy lâu nay cho em, em chắc chắn sẽ không phụ lòng anh.
“Nước mơ trong bát sứ trắng giữa hạ, băng vỡ va vào tường kêu loong coong.”
(Nguyên văn: “trên thế gian, động lòng chẳng qua chỉ là nước mơ trong bát sứ trắng giữa hạ, băng vỡ va vào tường kêu loong coong”: những thứ khiến người ta động lòng trên thế gian đều bình thường đến không thể bình thường hơn, giống như quả mơ trong bát sứ trắng, tảng băng vỡ trên mặt nước. Thích một người cũng vậy, chẳng có lý do gì cả, chỉ là gặp đúng người ở đúng thời điểm mà thôi.)
Thật muốn mặc một chiếc váy xinh đi gặp anh, trong khí hậu cận nhiệt đới, có lẽ anh có thể nhìn thấy hai má em ửng đỏ.
Chàng trai, thực ra em muốn giữ anh lại làm ngọn gió trong ống tay áo, muốn treo anh trong tim làm mặt trăng, còn muốn có một tương lai thật xa với anh.
Chàng trai, nếu tương lai xa quá, em muốn bây giờ có một cái h.ôn ướt át với anh.
Vậy, anh có muốn ở bên em không?
Bạn thích bức thư tình bằng tiếng Trung nào? Mỗi bức thư tình bằng tiếng Trung đều ẩn chứa rất nhiều tâm tư cảm xúc của người viết!
Chắc chắn sẽ là nguồn đọc bổ ích cho bạn! Và thử xem trình độ dịch của bản thân mình xem nhé!
(Nguồn: sưu tầm)
Xem thêm: